em ở đâu trong thế gian này




55329449 1285857418 em o dau 200 Em ở đâu trong thế gian này?



Nếu có thể tìm được một đáp án nào đó ngoài tình yêu, tôi sẽ có thể vui vẻ sống, vui vẻ cười và vui vẻ đi nốt quãng đường còn lại của cuộc đời nhưng suy cho cùng đó cũng chỉ là “nếu”. Nên giờ tôi vẫn chưa tìm được hạnh phúc.
Mỗi ngày trôi qua với tôi ảm đạm và đầy buồn bã vì tình yêu tôi mãi chẳng thể có. Nó xa vời và bởi thế tôi không dám với.
Tôi năm nay 30 tuổi. Đàn ông 30 đã đủ chín chắn và thành đạt. Ba tôi là một đại gia trong ngành xây dựng. Bởi vậy, khi bước vào ngành tôi đã có một nền tảng vững chắc. Được đầu tư học hành cẩn thận kèm theo niềm đam mê của tôi đối với mỗi bản vẽ thiết kế, mỗi công trình xây dựng, được sự dìu dặt của các bậc cha chú trong ngành, ở tuổi 25, tôi thành lập được một công ty riêng.
Rồi ba tôi, sau một cơn tai biến, sức khỏe giảm sút, ông giao quyền giám đốc cho tôi. Vậy là mới ở tuổi 30 nhưng tôi đã là chủ nhân của khối tài sản đồ sộ. Sự sát nhập hai công ty khiến cho thế lực của tôi trong ngành xây dựng càng lớn. Kiếm tiền trở thành một việc quá dễ dàng đến mức nhiều khi tôi có ý nghĩ buồn cười rằng nếu có quá nhiều tiền thì sẽ tiêu như thế nào cho hết. Bởi tôi chỉ có một mình, ba mẹ thì tất nhiên không cần tiền của tôi.
Ai cũng nghĩ tôi may mắn, tôi hạnh phúc. Ba mẹ tôi cũng nghĩ vậy. Họ nghĩ họ là những người hạnh phúc bởi sinh được một thằng con trai giỏi giang, đẹp đẽ. Tôi cũng đã từng nghĩ vậy cho đến khi phát hiện ra điều bất hạnh của mình. Điều bất hạnh mà nếu đánh đổi mọi thứ tôi có để nó biến mất thì tôi cũng sẵn sàng chấp nhận. Tôi bị vô sinh.
Một thằng đàn ông không có khả năng cho người đàn bà mình yêu những đứa con xinh xắn thì có còn là đàn ông? Điều đau đớn ấy tôi biết do một lần tình cờ nghe lời cậu bạn làm trong bệnh viện đi kiểm tra sức khỏe toàn diện. Tất nhiên, lúc đầu tôi không tin nhưng sau khi làm nhiều xét nghiệm, kết quả vẫn như vậy. Tôi lớn lên hoàn toàn khỏe mạnh. Tôi là thằng công tử được hưởng sung sướng từ khi còn chưa ra đời. Vậy lí do nào dẫn tới thứ bệnh quái ác đó?
Tôi không thể tìm ra câu trả lời. Tôi có tiền nên tôi rất bình tĩnh ngay cả khi đã chắc chắn đó là sự thật. Tiền là thứ vạn năng làm được nhiều thứ. Nó sẽ giúp tôi thoát khỏi bệnh vô sinh.
Những gì tôi đang có chẳng mang lại hạnh phúc cho tôi… (Ảnh minh họa)
Tôi đã đi nhiều nơi để chạy chữa. Nghe ở đâu mách có bài thuốc hay, tôi ngay lập tức gác mọi công việc để đến và tìm mua. Nhưng mọi cố gắng đều là vô ích. Không có một chuyển biến gì dù là nhỏ nhất. Tôi bắt đầu hoang mang và hoảng sợ thật sự. Vẻ tự tin, đĩnh đạc thường ngày của một tổng giám đốc biến mất. Tôi sợ mọi người sẽ biết chuyện. Lòng tự tôn và sự cao ngạo của một thằng đàn ông trong tôi khi ấy sẽ chẳng còn gì.
55329449 1285857396 em o dau 2 Em ở đâu trong thế gian này?
Tôi tưởng tượng đến viễn cảnh toàn bộ nhân viên trong công ty trước mặt sẽ vờ khúm núm chào hỏi tôi nhưng sau lưng lại xì xào, khinh bỉ rằng một thằng đàn ông chẳng ra đàn ông, một thằng “điếc” thì có gì đáng tự hào. Tôi tự cô lập mình và cảnh giác với tất cả. Tôi tự nhủ chỉ cần tôi không lập gia đình thì bí mật này mãi mãi chẳng ai biết được. Tôi sẽ được che chắn bởi vỏ bọc an toàn đó. Nhưng đó là điều không tưởng, bởi tôi là thẳng con trai duy nhất của ba mẹ.
Ba mẹ lúc nào cũng cuống quýt giục tôi lấy vợ. Họ đề ra đủ thứ tiêu chuẩn cho con dâu tương lai. Họ nói phải chọn thật khéo để sau này con tôi lấy được tinh hoa của cả bố lẫn mẹ. Con tôi sau này nhất định sẽ xuất sắc hơn tôi. Ba mẹ không biết tôi vĩnh viễn không thể có con, vĩnh viễn không thể nghe một tiếng ba. Điều đó từng ngày, từng ngày bóp siết trái tim tôi nhức nhối.
Tôi vẫn có những khao khát của một thằng đàn ông. Khi nhìn những cặp đôi trên phố tay trong tay dịu dàng, ấm áp dìu nhau đi trong yêu thương, tôi thấy nỗi buồn trong mình cứ trĩu nặng dần. Tôi chán ghét tất cả. Những gì tôi đang có chẳng mang lại hạnh phúc cho tôi. Vật chất suy cho cùng cũng chỉ là phù du thôi. Nó không thể sưởi ấm tôi, vuốt nhẹ tim tôi mỗi khi nó đau đớn. Tôi cần một người kề bên. Và tôi nghĩ tình yêu chắc chắn sẽ làm nên điều kì diệu, sẽ có cô gái chấp nhận tôi, yêu tôi với tất cả những gì tôi có. Cô sẽ không khinh bỉ và rời bỏ tôi khi biết tôi bị vô sinh. Bởi vậy, tôi quyết định mở lòng mình ra để kiếm tìm tình yêu.
Thực ra, đối với một thằng như tôi, các cô gái vây quanh chẳng hề ít. Không phải tôi khoe khoang mà sự thật là như vậy. Tôi thành đạt, tôi đẹp trai, phong độ và hơn hết tôi giàu có. Đó là lợi thế và cũng là điểm yếu của tôi. Bởi chính những điều đó khiến tôi khó có được một tình yêu tinh khiết không vụ lợi, tính toán.
Tôi đã thử tiến tới với vài người trong số họ nhưng tất cả đều hời hợt. Tôi chỉ thấy họ yêu tiền của tôi. Nhưng rồi trời cũng không quá tàn nhẫn với tôi khi mang cô ấy đến. Cô là tia sáng hiếm hoi và niềm hi vọng ít ỏi tôi có kể từ ngày tôi biết mình không thể có con. Cô không yêu tôi vì tôi đẹp trai, tôi nhà giàu bởi cô hoàn toàn không biết tôi là tổng giám đốc một công ty xây dựng lớn. Một tình yêu qua mạng có lẽ là nực cười. Thậm chí trước kia tôi vẫn cho đó là trò nhảm nhí nhất thế gian.
Mạng là ảo nên tình yêu cũng là ảo mà thôi. Nhưng em thì không như vậy bởi tôi đã được gặp em tận mặt, đã cùng em làm những thứ điên rồ mà có lẽ chỉ những người đang yêu mới làm bất chấp sự ngán ngẩm và khó chịu của người xung quanh… Những yêu thương dần đến, những tin nhắn hỏi han, quan tâm tất cả sưởi ấm trái tim tôi. Khi biết về thân thế thật của tôi, em đã hoảng hốt rồi biến mất. Em nói em không xứng với tôi, rằng tôi quá xa lạ. Những người khác nhau thì thật khó để yêu thương nhau. Nhưng tôi không chịu để tình yêu của mình bị mất đi một cách dễ dàng đến vậy. Tôi đi tìm em.
Tôi thuê rất nhiều người để tìm em. Hàng quán quen em không tới, chốn yêu thương em không qua. Khi tôi gần như phát điên và suy sụp thì em quay về. Em nói em yêu tôi. Tình yêu thì hơn tất cả tiền bạc, vật chất phù du. Tôi hạnh phúc. Tôi đưa em về giới thiệu với ba mẹ. Hai người rất khó để chấp nhận một đứa trẻ mồ côi làm kế toán tại một công ty nhỏ như em, nhưng vì tôi, họ miễn cưỡng niềm nở. Rồi ba mẹ cũng dần nhận ra tấm chân tình của em, qua những quan tâm thật lòng của em dành cho tôi, cho ba mẹ. Và họ đón nhận em.
Tôi bắt đầu rơi vào chuỗi ngày tự dằn vặt chính mình. Còn một sự thật tôi chưa cho em biết. Nếu hay rằng tôi bị vô sinh, em có chấp nhận lấy tôi? Tôi nên cho em biết rồi tùy em quyết định hay tôi cứ mặc kệ, lấy em và cho em tự tìm ra sự thật đắng lòng này? Rồi cuối cùng tôi cũng nói bởi tôi không thể có lỗi với người tôi yêu thương.
Em sững người. Sắc mặt em thay đổi rất nhanh và em cũng ra đi rất nhanh. Để lại cho tôi chỉ vài dòng thư: “Em yêu anh nhưng em muốn được làm mẹ. Em muốn có những đứa trẻ của riêng mình, có những thiên thần sẽ gọi em là mẹ. Xin lỗi vì tất cả. Em là một đứa quá ích kỉ”. Tôi đã nghĩ đến chuyện này nhưng khi cầm lá thư trên tay, tôi vẫn thấy như mình ngay lập tức có thể khụy ngã. Tôi đau đớn nhiều nhưng đau đớn mãi cũng chẳng làm gì. Ba mẹ không hiểu vì sao chúng tôi lại kết thúc mọi chuyện nhanh như vậy. Và họ lại tiếp tục thúc giục tôi tìm kiếm một con dâu tương lai khác cho hai người.
55329449 1285857396 em o dau 1 Em ở đâu trong thế gian này?
Người tôi cần ấy – Em ở đâu trong thế gian này? (Ảnh minh họa)
Sự ra đi của người con gái ấy khiến tôi suy sụp nhưng trong sâu thẳm tôi biết tôi vẫn khao khát được yêu thương. Tôi mong muốn được yêu thương bởi một người phụ nữ. Người đó sẽ làm cho căn phòng tôi trở nên ấm áp, sẽ luôn tươi cười đợi tôi nơi bậu cửa mỗi khi tôi đi làm về, sẽ bên tôi đến suốt cuộc đời để tôi không còn phải chịu cảnh cô đơn đáng sợ này nữa. Nhưng liệu tôi có thể tìm được một người như thế?
Người con gái mà tôi ngỡ đã yêu tôi tới mức sẽ bỏ qua tất cả, tới mức dù có chuyện gì xảy ra thì cô cũng chỉ cần có tôi thôi, ngay khi biết điều bất hạnh của tôi, cô không cần biết rằng có thể chữa được hay không còn vội vã bỏ tôi đi, thì liệu có ai dám đến và ở lại với tôi mãi mãi dù biết tôi không thể sinh con? Anh bạn tôi bảo tôi có thể làm thụ tinh nhân tạo. Bây giờ y học phát triền nên tôi cũng không nên quá lo lắng. Nhưng tôi vẫn chưa dám thử. Tôi coi đó là niềm hi vọng duy nhất của mình để có thể làm một người bố.
Tôi cần một người sẵn sàng làm vợ tôi, làm mẹ của con tôi theo cách ấy. Và nếu thụ tinh không thành công thì người vẫn sẵn sàng ở lại bên tôi. Chỉ cần vậy, bao nhiêu tài sản của tôi, tôi cho người hết, bao nhiêu nhà cửa, tôi sẽ đổi chủ. Tôi cần lắm một người ở bên, cho tôi cảm giác ấm áp và hạnh phúc của một gia đình. Một cảm giác thực sự chứ không phải giả dối.
Tôi biết như vậy là ích kỷ bởi tôi không có quyền tước đoạt niềm hạnh phúc làm mẹ của một người phụ nữ. Nhưng biết đâu, phương pháp thụ tinh nhân tạo kia thành công và tôi sẽ được niềm vui vẹn toàn? Tôi cần một người thôi, một người dám đi cùng tôi trong sự mạo hiểm này, cho tôi niềm tin và niềm vui sống. Người tôi cần ấy – Em ở đâu trong thế gian này?

Đêm Giáng Sinh
Thơ của :bùi văn hữu

Máng cỏ là nơi Chúa sinh thành
Mẹ không có sữa vì Đồng Trinh
Chim cho trái ngọt, dê cho bú
Ôi! quá thiêng liêng, Đêm Giáng Sinh
Thiên hạ đua nhau phô quần áo
Chen nhau tìm đến chốn tâm linh
Chứng kiến phút giây Hài Đồng nở
Mong mình tìm lại được chính mình
Mê mải chen nhau về máng cỏ
Thánh đường vời vợi, bước thấp cao
Người sau chen lấn người đứng trước
Chờ phút thiêng liêng sắp bắt đầu...

Sao lại lả lơi đến thế này     
Ngực ai rờn rợn chạm nơi tay     
Lạy Mẹ Đồng Trinh cho em được
Thánh thiện trong nghìn con mắt ngây


Chuông giáo đường vọng tiếng ngân nga
Em gót chân son áo lụa là
Ðêm Chúa ra đời đêm trảy hội
Dòng người chen chúc nguyện hương xa
Tôi nhưiên lạc thảo nguyên buồn
Cỏ ngút chân trời heo hút sương
Gặp em như trái đang mùa chín
Lẩn thẩn mơ hoài ai biết không?


Ngã rẽ nhà em góc giáo đường
Đài trang dáng nhỏ bước thuong thuong  Kìa em, máng cỏ dêm linh hiển
Cành thông sáng rỡ mộng thiêng đường
Thánh thiện vô cùng ánh mắt em 
Giáng sinh xiêm áo lộng hoa đèn
Tôi nguôi ngoại đạo nhìn em bổng 
Tin rằng Chúa đã ngự trong tim .
Giáng Sinh Của Em


Em ơi nến rất trắng 
 Như lòng em đấy thôi
Ngoài trời rơi vội tuyết
Như viết lời chúc em


Giáng sinh đem vui đến
Cho nhà em yên vui
Lùi những ngày Hạnh phúc
Bên Đức Chúa Hài Đồng
**********************♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫♫***********************
Bên Thánh Chúa Phục sinh *********************************Đem đến trong mắt em*****
Người vừa linh hiển đó ************************************Em xem cười tôi nhẹ*******
Mang may mắn cho em ************************************Chợt sẽ thắt nhớ người*****

Em ơi ! tuyết rất trắng *************************************Người đâu trong ngày vui***
Như lòng em trắng trong ***********************************Củi thưa nay thanh bánh****
Lòng như hoa trinh nữ *************************************Chia sẽ cùng anh đây******
Trữ giấc mộng sầu đông ***********************************Mấy trùng nghìn  xa cách***
Đây một cành Thông nhỏ ***********************************Lòng trách nhưng luôn hướng
Bỏ Tuyết, ánh sao vào *************************************Đến vườn mộng ngày thơ***
Thêm nào châu, nào thiệp **********************************Em bên ấy đứng chờ*******
Tấm thiếp chúc người xa ***********************************Mơ duyên hay nợ phận.******
                              








tuổi trẻ

Nếu có một thời điểm nào đó trong cuộc sống, mà chúng ta cần phải và nên bị dúi xuống bùn lầy tăm tối, tốt nhất hãy chọn lúc 18-25 tuổi, lúc mà bạn có cả sức khoẻ lẫn sự dẻo dai; cả hưng phấn lấn thất vọng; cả niềm tin sắt đã lẫn sự ngoan cố mù quáng; cả sự hiểu biết bằng bản năng và trực giác chưa bị pha tạp lẫn sự tăm tối vì mơ hồ nhận thấy những lực cản của xã hội. Nghĩa là có tất cả mà lại chẳng có gì vững chắc. Lúc ấy là lúc có cả một tiềm năng - cái năng lực tiềm ẩn trong từng cử động, từng quyết định nhỏ, cái khả năng có thể nhảy rất dài, vượt rất xa, thay đổi cả thế giới; hoặc là cái nguy cơ trượt xa khôn cùng xuống vực sâu của tăm tối, kiệt quệ, u uất và rệu rã.


Tuổi trẻ - tự bản thân nó đã là một tài sản, tự bản thân nó đã hàm chữa ánh sáng và hạnh phúc, khi bị dúi xuống bùn, cơ hội để nó vẫn toả sáng và thăng hoa sẽ lớn hơn so với khi bạn già đi. Lúc đó là lúc phép thử còn mầu nhiệm, con tốt đỏ trong tay có thể còn phong Hậu; bạn có thời gian làm hậu thuẫn và chân trời vẫn còn gợi nhiều thôi thúc. Còn khi bạn đã lớn tuổi hơn, những xây xước đằng trước sẽ làm cho bạn ngần ngại, nếu bạn bị dúi xuống bùn thì rất có thể bạn sẽ tặc lưỡi nằm đó một mình, hoặc sẽ cố gắng vùng vẫy sao cho người khác cũng vấy bẩn lem luốc giống với bạn.

Tuổi trẻ có một thứ vốn ngầm rất đáng quý mà không phải ai cũng biết: sự cô đơn. Trái tim là một giống loài dễ hư hỏng. Nếu nó được no đủ, nó sẽ đổ đốn ngay lập tức. Hạnh phúc làm cho con người ta mềm yếu, người ta vui tươi với mọi thứ, người ta quên mất việc phải làm, người ta còn bắt đầu tặc lưỡi nhiều hơn với những thói quen xấu. Tình yêu là một giống dây leo khó chiều. Nó cần được thử thách và bị tấn công. Nếu bạn mớm cơm cho nó hàng ngày, chăm sóc nó quá no đủ, nó sẽ chết yểu.

Cô đơn ơi, tên của mi hàm chứa nghị lực. Nhưng sự cô đơn này không đơn thuần là “một mình” theo nghĩa đen của đúng từ này. Cô đơn là một trang thái tổng hoà rất đặc trưng của tuổi trẻ. Cô đơn vì thấy mình quá bé nhỏ, và ngộp thở trước sự rộng lớn của vũ trụ, của hàng hà tinh tú trên đầu mỗi đêm hè ta ngẩng lên. Cô đơn vì thấy mình bất lực trước một sinh vật ngang bằng mình, tồn tại cạnh mình, cần cho mình mà mình không sao sở hữu nổi nó. Cô đơn vì thấy có quá nhiều tiếng gọi mà không biết sẽ đi đâu. Cô đơn vị sự giằng xé giữa những ước mơ thời bé và những thực tế vừa mới đến. Cô đơn vì vừa buồn bã, vừa kiêu hãnh và khoái trá đi lại tung tăng, ngạo ngược trong thế giới riêng của mình, chỉ thỉnh thoảng hào phóng mời vào một hai vị khách, rồi lại mời họ ra ngoài để ta đóng cửa lại.



“Hạnh phúc làm con người mềm yếu và quên mất việc phải làm”. Rất nhiều người đã nói thế. Rất nhiều người đã được dạy cần cảnh giác với hạnh phúc. Nhưng “việc phải làm” ấy là để làm gì, nếu không phải để mang lại hạnh phúc? Và mục đích cuối cùng của mọi việc là gì nếu không phải hạnh phúc? Vì thế có lẽ chăng nên nuôi dưỡng trái tim như nuôi con mèo dùng vào việc bắt chuột: để mặc nó đói, nó sẽ phải tìm đường săn mồi. Con mèo đói đến lúc săn được mồi đã quá hao sức vào việc săn, đã quá đói, nên nuốt vội con chuột mà quên mất hưởng thụ thành quả. Và con chuột (hạnh phúc) chui tuột vào dạ dày mà chẳng để lại dư vị gì. Trái tim là một con mèo, đừng thử thách hay tấn công nó nhiều quá. Nó sẽ tự tìm được một khoảnh sân để duỗi dài sưởi nắng.Trong cái sân nắng ây, có lẽ cô đơn không phải là người bạn tốt.

Cô đơn - tên của nó hàm chứa sợ hãi. Bởi dù theo nghĩa nào đi chăng nữa, cô đơn có nghĩa là khoanh riêng mọt vùng đất cho mình, đặt tên cho nó là “tôi”, rồi xây lên một thành trì bao bọc. Mà đã xây thành, có nghĩa là đứng trước nỗi sợ xâm lăng.

Cô đơn - tên của nó hàm chứa khổ đau. Bởi để giữ thành, thì phải chiến đấu. Nếu không giữ được đó là khổ đau. Nếu giữ được, thì một mình trong cái chiến thắng hoang tàn đó, chiến thắng trở nên 3 lần vô nghĩa.

 

Cô đơn - tên của nó hàm chứa mất mát. Khi đã xây nên một thành trì khoanh thế giới của mình lại, có nghĩa là đã đánh mất thế giới bên ngoài kia.
Mặc dù vậy, cô đơn dường nhu là một trạng thái mặc định cho mọi người. Tuy nhiên, cũng như một đưa trẻ chỉ lớn nếu cai sữa để ăn cơm, một người trẻ phải chối bỏ và thoát khỏi sự cô đơn để lớn lên.

Nhưng trước khi chối bỏ, người đó phải ý thức được nó. Ngày xưa có một câu chuyện về người cha trong ngày sinh nhật của đứa con 3 tuổi. Đứa con khư khư giữ những quà tặng, không cho các bạn chơi cùng. Người cha quyết định dạy con mình biết chia sẻ bằng cách giật đồ chơi khỏi tay đưa con cho những đứa khác. Có một điều mà người cha đó quên: trước khi học cách chia sẻ, đứa bé phải học cách sở hữu. Người ta không thể cho đi cái gì người ta không có. Cũng vậy, người ta không thể thoát khỏi bức tường mà người ta không nhìn thấy.

Thời gian để tự ý thức đó có thể là rất lâu. Để kiêu hãnh về thế-giới-riêng-tư không thể lặp lại của mình. Để thù địch với tất cả những gì không phải là nó. Để chiến đấu bảo vệ nó. Để thấy nó là chật hẹp và quyết tâm thoát khỏi.
Thoát khỏi không có nghĩa là đánh mất, không có nghĩa là để cho thế giới của mình bị xâm lăng bời thế giới ngoại lai. Thoát khỏi có nghĩa là cho đi, là đem cái thế giới riêng tư ấy chia sẻ và hợp nhất với những thế giới khác thành một thế giới rộng lớn hơn. Thoát khỏi, có nghĩa là học cách sống với các sinh vật ngang bằng mình, tồn tại với mình, cần cho mình mà không đòi hỏi phải sở hữu. Những giấc mơ, khi đó, không mất đi. Chúng chỉ ít viển vông hơn. Khi đó người ta không còn mơ tung cánh giang hồ.

về tình yêu



con đường muôn đời vẫn thế....
Chỉ có 2 ng` cùg bước về phía trước... dù bao dung hay cố gắng bao nhiêu thì trên con
đường đó ng` thứ 3 vốn ko thể tồn tại dù chỉ là chiếc bóng...

Đúng thui!!!!
Dù cứng rắn bao nhiêu... bao dung bao nhiêu... con tim ai đó vẫn như 1 mãnh kiếng rất dễ tan vỡ...
[Nỗi đau] - tớ cam chịu
[Uất hận] - tớ khóc than

[Tình iu ]- tớ chôn kín



1 con đường vốn hok thể đi sao vẫn cứ ngoan cố mà đi cho lòng này rướm máu?

[Phải đi chứ]


...... phải đi để bik phía sau hạnh phúc còn có nỗi đau
.........phải đi để bik phía sau nụ cười còn có nước mắt
...........phải đi để bik phía sau sự hiện diện của 1 ng` còn có sự ra đi
..............phải đi để bik sau tình iu là chúc phúc
.................phải đi để bik rồi lòng ng` còn có thể bạc bẻo đến đâu
....................cũng như phải đi để bik có những ng` trong tình iu luôn ko ngừng chờ đợi
nhưng ko phải chờ đợi ngày ai đó có thể iu họ mà chờ ngày họ có thể ngừng iu ai đó




Có thể chúng ta cũng như khi đang đi dưới mưa vậy...
Nên nói "chia tay" thui... để có thể nhờ vào 1 bờ vai khác mà khô ráo về nhà
Hạnh phúc ko phải cứ ôm khư khư thì nó là của mình
[Hỉu chứ - Hỉu rõ nữa là khác] - [nhưg sao cũng quá xót xa cậu nhỉ!]
Hok phải chưa từg cố gắng đâu...
Có đó!!!!
Cố gắng để bik mình đã bại
Mong mỏi để bik mình quá ngốc
Chờ đợi để bik mình dư thừa
Mỉm cười mà nghe tim mình đau




Khi iu ai , chúng ta đều tự chọn cho mình 1 phương cách khác nhau trong tình iu
Và....
[Iu đơn phương] - cách tớ đã chọn
Ngốc nghếch lắm.... ngay trong mắt mọi ng` - Vô nghĩa lắm.... cho cách nhìn của ai đó
...Và bây giờ , đang cảm thông & chia sẽ hết tất cả.
...Cảm thông để khi biết rằng , mình không wan trọng .
...Chia sẽ để rồi biết đc rằng , lời nói những ngày wa chỉ là gió .

______________

Thức trắng đêm nay nhớ 1 ng`
Một ng` tôi nhớ, một ng` thôi
Đêm nay, đêm nữa, đêm mai nữa
Tôi nhớ một ng` hok nhớ tôi
______________



Chia tay nào phải là kết thúc....
Chia tay để học cách iu ai đó bao dung hơn đấy chứ!
Chia tay để học cách chấp nhận những j phũ phàng nhất trong ty nà
Chia tay để biết trong lòng mình ai đó wan trọng đến chừng nào
Chia tay để bik thì ra chính mình đã tự buông tay khỏi thần hạnh phúc đấy
Chia tay để bik tớ đã bị gạt qua bên lề rồi phải hok cậu ??


Thíck Cậu liệu có phải là 1 sai Lầm

Liệu có phải là sai lầm ko cậu ?? Khi tình cảm tớ dành cho cậu thì quá nhiều ... còn cậu dành cho tớ thì quá ít ...

Liệu có phải là sai lầm ko cậu Khi càng ngày tớ càng muốn được ở gần cậu ...được bên cạnh cậu ... còn cậu thì .. tránh xa tớ ...

Liệu có phải là sai lầm ko cậu Khi mà từ lúc cậu onl cho đến lúc cậu out.... cái nik của cậu cứ nhý không người chat ...

Liệu có phải là sai lầm ko cậu Khi cậu cứ VÔ TÌNH làm tổn thương tớ .... cậu cứ ruồng rẫy, rũ bỏ tớ ... ....thật phũ phàng ...

Liệu có phải là sai lầm ko cậu Khi mà bây giờ ... cậu đang ở 1 nơi rất xa tớ ...và xung quanh cậu .. còn biết bao nhiêu người khác ... liệu ... cậu có còn nhớ đến tớ... nhớ đến 1 đứa ngốc bị chìm ngập trong đám đông ... không nổi trội ...


...Nếu như thiên đường của 2 chúng ta, ..giống như 1 bức tường hoa
...Phong toả mơ ước của tớ
...Hạnh Phúc Có phải là 1 cánh cửa sắt .... ngăn ko cho loài chim bay về phương nam
Nếu như cậu hướng về phía bầu trời ....Khao khát 1 đôi cánh
...tớ sẽ buông tay để cậu bay vút lên
Đôi cánh của cậu ko nên ở lại 1 nơi nào đó nhìn thời gian trôi wa
Nếu như lãng mạn đã biến thành vướng bận
...Thì tớ là người đầu tiên way lại với sự cô đơn ....
Có 1 thứ tình iu gọi là "chia tay "
Vì iu tớ bỏ mọi thứ cho dù đó là : "thiên đường hạnh phúc "
Nếu mình wen nhau làm cậu phải mệt mỏi
...Thà để tình iu chân thật mang tớ ra đi ...
Vì iu...tớ sẽ kết thúc giấc mơ ..."thiên đường hạnh phúc "
Tớ ra đi thinh lặng và bình yên để cậu có tất cả
Để tình iu chân thật giúp tớ nói ..."chia tay"
Đành mất cậu ..đành mãi mãi lìa xa cậu ....

.....Tớ đã buông tay



Đôi khi ... con người ta cần dừng lại ... dừng lại để rồi bước nhanh hơn ...

Đôi khi ... con người ta cần buông tay ... cần cho đi để rồi có nhiều hơn ...

Đôi khi ... con người ta cần khóc ... khóc thật lớn để rồi lại cười thật to ...

Đôi khi ... con người ta cần 1 mình ... 1 mình để biết có nhau là quan trọng như thế nào ...









tư duy một cách thông minh

Khi gặp một vấn đề cần giải quyết, bạn phải bỏ ra bao nhiêu thời gian? Tại sao có những tìm ra cách giải quyết vấn đề một cách thông minh hơn người khác?
Theo James Thorton, tác giả cuốn “Brain Yields Its Secrets” thì không có điều gì đánh mất sự thông minh của bạn như tuổi tác. Do vậy chúng ta cần phải cải thiện suy nghĩ của chúng ta thường xuyên.
Chọn thời gian
Hầu hết những người già suy nghĩ sáng suốt hơn vào buổi sáng, những người trẻ tuổi thì nghĩ là buổi chiều. Cộng thời gian suy nghĩ tốt nhất của bạn lại để não có thể làm việc hiệu quả hơn và phát huy được trí thông minh một cách xuất sắc nhất. Đón
nhận một sự giáo dục tốt nhưng đừng áp dụng một cách triệt để. Nhà tâm lý học Dean Keith Simonton nói rằng phương thức giáo dục của nhà trường có ảnh hướng lớn đến trí sáng tạo của trẻ, nhất là ở lứa tuổi cấp 2. Tuy nhiên áp dụng nhất nhất theo bài học sẽ làm hạn chế khả năng sáng tạo. Lắng nghe một cách có chọn lọc Trí nhớ là yếu tố số 1 để não có thể hoạt động nhanh nhạy và giúp chúng ta thông thoáng vấn đề tốt hơn. Chúng ta  hãy rèn luyện để có thể dùng trí nhớ tìm kiếm trí. Bước đầu rèn luyện trí nhớ bằng cách viết những việc cần làm vào thời gian biểu, sau đó thói quen ghi nhớ sẽ dần được hình thành.
Đừng lạm dụng chất
Để có thể tập trung và giải quyết vấn đề một cách tốt nhất, thông thường bạn hay nhờ đến một ly cà fê. Điều này không có hại nhưng nhớ đừng lạm dụng quá, bởi não sẽ có thể dẫn đến tình trạng “trơ”.
Hãy tạo một điểm tựa cho trí nhớ của bạn
Giáo sư Denise Park của trường đại học Michigan nói: “Đừng để những thông tin cần thiết ngoài cánh đồng. Hãy xây dựng” trí nhớ của bạn như một giàn giáo và buộc vào đó một vài thông tin. Cố gắng liên kết những sự kiện đó lại với nhau”.
Rèn luyện, rèn luyện và rèn luyện
Họctập và rèn luyện nhiều lần thì bạn sẽ có được những kỹ năng mới. Trong não bạn sẽ xuất hiện một cách tổ chức khoa học ở “bên trong”. Rèn luyện nhiều thực sự giúp chúng ta có những hành động “già trước tuổi”. Có một nguyên lý mà không phải ai cũng biết đó là “não càng hoạt động càng thông minh”.
Không căng thẳng
Có những người tự tạo cơ may cho mình bằng cách họ suy nghĩ vấn đề rất nhanh, họ “chộp” cơ hội nhanh hơn thực tế cho phép. Khi cần phải suy nghĩ họ thường có những ý nghĩ như “hoặc là tất cả hoặc không có gì”. Những người này họ giải quyết vấn đề một cách nhàn nhã ung dung bởi sự sáng tạo và tính khôi hài của mình.
Sử dụng trí thông minh một cách chuyên nghiệp
Kết quả bất ngờ từ cuộc điều tra ở Ba Lan cho biết: Những người thường xuyên luyện tập các test trí tuệ sẽ có một khả năng chống đỡ khá tốt với
những vấn đề không may trong cuộc sống. Một điều thú vị nữa là cuộc sống vợ chồng cũng tạo ra những kích thích cho não hoạt động.
“Chinh chiến” để có nhiều kinh nghiệm
Trí sáng tạo của bạn thường xuyên được “đun sôi” lên khi bạn dùng khả năng của mình để khai thác một lĩnh vực khác. Ví dụ như Velcro đã nghĩ ra
cách lấy gậy làm sạch quần áo. Chúng ta cũng thường hay hỏi tại sao nhân viên kế toán có thể tính các phép tính nhanh hơn bình thường, đó là bởi vì họ có sự luyện tập thường xuyên.
Học tập Leonardo da Vinci
Trong cuốn sách mới có tựa đề “How to Think Like Leonardo da Vinci” của tác giả Michael Gelb nói về bí quyết “làm giàu” bộ não bằng cách thiết lập kế hoạch cho công việc. Bí quyết của Leonardo da Vinci là “học cách tung
hứng những vấn đề phức tạp một cách đối ngược nhau, sau đó rút ra kết luận”.
Chú ý cao độ
Bạn có bao giờ bỏ thời gian ra để tìm kiếm chính bản thân mình chưa? Có bao giờ bạn quên tên một người mới chỉ có một lần gặp gỡ? Vấn đề ở đây là  bạn không nhớ, mà nguyên nhân chính là không tập trung. Giống như tuổi tác của chúng ta, chúng ta cần phải có ý thức nhắc nhở chúng ta phải đặt thông tin vào bộ nhớ.
Lắng nghe nhạc Mozart
Một thí nghiệm của tâm lý học đã tìm thấy hiệu quả cho trí nhớ trong âm  nhạc của Mozart. Khi nghe âm nhạc bạn sẽ có thể liên kết được những sự kiện quan trọng nhiều và nhanh hơn.
Tập thể dục
Tập thể dục thường xuyên có thể cải thiện đáng kể tâm trí của bạn. Thực  hiện những bài tập aerobic có thể làm cho phát triển tính năng dẫn truyền của các dây thần kinh. Điều này không nghi ngờ gì bởi não được cung cấp thêm nhiều ô xy hơn và các hợp chất được gọi là “neurotrophins”. Với những chất này, tế bào não sẽ được “nuôi dưỡng” tốt  hơn. Tuy nhiên đừng tập những bài tập quá nặng nhọc đến kiệt sức.
Cố gắng những thứ mới
Chúng ta vẫn còn nhớ cuộc đời của họa sĩ Henri Matisse có được bức tranh để đời là nhờ vào những giờ phút cuối cùng trước khi ông ra đi. Ông đã thử vẽ bức tranh cuối cùng với một chiếc bút lông và một cái kéo mới, đó là những dụng cụ khiến người hoạ sĩ này sáng tạo một bức tranh độc đáo.
Chúng ta vẫn thấy càng ngày người ta càng ưa chuộng những người quản lý
sáng tạo với lối tư duy mới lạ và độc đáo.
hãy cố gắng tư duy theo cách của mình nha bạn



thôi nhé!

♣Làm sao quên đi một tình yêu .... 1 tình yêu đã xa....
♣Làm sao bắt đầu lại 1 cuộc sống mới ... với 1 tình yêu mới ...1 con người mới 
.........Anh àk.........
Nó đã từng rất yêu anh 


Đã rất nhớ anh .. chờ đợi anh
 
Đã rất hạnh phúc khi bên anh 
Nó cũng đã cảm thấy rất đơn độc nữa .. khj không có anh bên cạnh

Đã rất muỐn cùng anh đj suốt kon đường phía trước
nhƯng cũng có những lúc kHóc vj` những lời anh nói . những việc anh làm 
 
Nhưng tất cả , tất cả chỉ là quá khứ ...
Nó đã quay mặt đj rồi .. nó ko thể chấp nhận những ji` xảy ra ..
Nó đã không thể ngốc nghếch mãi
Qua rồi . 
Hết rồi .,
giờ nó lại là nó
 
Không buồn , không khóc , không lo lắng ..

Nó cười
Không còn là một nụ cười gượng, 1 nụ cười gượng ép
mà là 1 nụ cười hạnh phúc hơn, rạng rỡ hơn 
Nó có những người quan tâm nó hơn . hiểu nó kần jì và không làm tổn thương nó
 
Đừng hỎi vì sao nó không chấp nhận ai .. không phải vì nó còn yêu anh mà là vì nó kần chín chắn hơn , kần vững vàng hơn 
Nó kần giữ lấY 1 khoảng trống cho tâm hồn mình để mà suy nghĩ
.. vậy thôi ..
 
Nó quên quên rồi ...
Đừng quay lại làm ji` 
Vô nghĩa .. Với nó tất kả đã qua rồi ..
Tạm biệt anh nhé !